Anh ta và cô đó vẫn làm cùng, chắc tôi nên chấm dứt để thoát khỏi địa ngục này.
Tôi viết lên đây trong lúc bế tắc vô cùng. Vợ chồng cưới nhau được 7 năm, có 2 đứa con gái, thu nhập tương đối ổn định. Rồi một ngày anh ngoại tình, khi quay về lại lạnh nhạt với tôi, không bao giờ chủ động ôm tôi và có cử chỉ âu yếm như ngày xưa nữa; những chuyện nhỏ nhặt nhất cũng tỏ thái độ không hài lòng nếu tôi chẳng may có sai sót. Tôi nhiều lúc còn không biết tại sao anh lại giận như thế, nhẹ nhàng hỏi thì anh cáu, văng tục, bảo tôi im đi. Anh không giải thích nhiều. Tôi bảo anh phải nói thì em mới biết sai mà sửa, nhưng lại nhận được thái độ "muốn bị chửi thì cứ nói tiếp", sau đó anh im lặng đến đáng sợ.
Tôi mở lời trước cũng không nhận lại được một câu nào tử tế. Ngồi nghĩ lại tôi giật mình: Từ ngày cưới nhau rồi anh mới chủ động xin lỗi tôi 2 lần, một lần là gọi tên tôi thành tên người yêu cũ, lần hai là khi tôi phát hiện ngoại tình. Chưa bao giờ anh chủ động làm lành. Về chuyện chăn gối, phần lớn là tôi chủ động từ khi sinh con xong. Anh chưa bao giờ hỏi công việc của tôi như thế nào, tôi làm ở đâu, chẳng nhắn tin trước hỏi han tôi. Tôi đi đâu vài ngày cũng không nhắn tin, gọi điện, tôi có gọi anh cũng không nghe máy, toàn cho các con nghe. Lấy chồng không có kiến thức trong tay, đúng là giờ tôi phải chịu đau khổ vì bị hành hạ tinh thần khủng khiếp. Chuyện ngoại tình của chồng đã lấy của tôi nhiều năng lượng, niềm tin và giờ thái độ hậu ngoại tình còn khủng khiếp hơn. Anh ta và cô đó vẫn làm cùng, chắc tôi nên chấm dứt để thoát khỏi địa ngục này.
Thu